CHỌN MẶT BẰNG, CHỌN TÂM THẾ
Xưởng
Thứ Hai,
05/05/2025
Có một định kiến cũ kỹ trong ngành kinh doanh: “Chọn mặt bằng đẹp thì khách sẽ tự đến.” Câu này đúng ở tầng bề mặt – nhưng càng ngày càng thiếu chiều sâu. Vì có một điều quan trọng hơn cả mặt bằng: người chọn mặt bằng ấy là ai.
Một mặt bằng không chỉ là vị trí địa lý – mà là vị trí trong hệ giá trị của người kinh doanh. Nó phản ánh cách người chủ nhìn ra thị trường, cách họ chọn nhóm khách hàng, và cách họ muốn được nhìn nhận.
Có người chọn mặt bằng giữa trung tâm náo nhiệt, để thể hiện tốc độ và tính cạnh tranh. Có người chọn góc hẻm yên tĩnh, nơi có thể bán sản phẩm chậm mà sâu. Có người chọn gần trường học, người khác lại chọn sát bên nhà thờ. Không có đúng sai – chỉ có tâm thế nào thì mặt bằng đó.
Mặt bằng là sự hiện diện vật lý của một niềm tin vô hình.
Khi ta xem xét kỹ, mỗi mặt bằng là một cách “đặt mình vào xã hội”. Ta muốn ai thấy mình? Ta muốn được nhìn thấy theo cách nào? Ta muốn khách hàng cảm gì khi bước vào?
Một quán cà phê nhỏ trong hẻm, nếu có bản sắc, vẫn thu hút người tìm đến. Một tiệm sách cũ không cần bảng hiệu to, vẫn khiến người đọc nhớ mãi. Vì mặt bằng không làm nên bản sắc – mà bản sắc làm nên sức hút cho mặt bằng.
Nhiều người khởi nghiệp đổ lỗi cho “xui chọn sai chỗ” – nhưng chỗ sai hay đúng, xét đến cùng, là do tầm nhìn chưa rõ. Khi ta chưa xác định được mình bán điều gì (ngoài sản phẩm), thì sẽ dễ bị hút vào những mặt bằng “ai cũng chọn”, nhưng không phản ánh chất riêng của mình.
Ngược lại, một người hiểu rõ điều mình muốn truyền đạt, sẽ chọn mặt bằng như cách chọn một vị trí để kể câu chuyện riêng.
Vậy hôm nay, nếu ta đang tìm một mặt bằng – liệu ta có đang tìm một chỗ đẹp, hay tìm đúng nơi cho tâm thế của mình được sống thật?